Tiểu sử Nguyễn_Phúc_Phương_Trinh

Công chúa Phương Trinh sinh ngày 21 tháng 5 (âm lịch) năm Giáp Ngọ (1834), là con gái thứ 46 của vua Minh Mạng, mẹ là Lục giai Tiệp dư Nguyễn Thị Viên[2]. Phương Trinh là người con thứ ba của bà Tiệp dư.

Năm Tự Đức thứ 4 (1851), bà lấy chồng là Phò mã Đô úy Nguyễn Văn Duật, người Quảng Nam, được tập phong Ân kỵ úy, là cháu của Thần sách Đô thống chế Nguyễn Văn Vân[1]. Công chúa và phò mã có với nhau 3 người con[1][2].

Năm Tự Đức thứ 15 (1862), Nhâm Tuất, phò mã Duật mất[2]. Năm Tự Đức thứ 22 (1869), bà Phương Trinh được sách phong làm Phú Hậu Công chúa (富厚公主)[1].

Năm Đồng Khánh thứ nhất (1886), Bính Tuất, ngày 20 tháng 11 (âm lịch)[1], công chúa Phương Trinh mất, thọ 53 tuổi, thụyMỹ Thục (美淑)[2]. Mộ của bà được táng tại Nguyệt Biều (nay thuộc địa phận phường Thủy Biều, Huế)[2]. Mộ của phò mã Duật được táng cạnh tẩm của công chúa Phú Hậu.